Hứa Minh Lương không ngờ người cháu dâu quê mùa này lại cứng cỏi đến vậy, nói năng ra dáng ra hình, khiến ông ta thật sự tin rằng Lương Bảo Trân sẽ gọi người đến.
“Cháu dâu, mẹ à, dù sao chúng ta cũng là người một nhà, cần gì phải làm ầm ĩ lên thế? Người ngoài nghe thấy chẳng phải là chuyện cười cho thiên hạ sao? Không đáng đâu!” Hứa Minh Lương không đôi co với họ nữa mà đổi sang cách khác, ông ta không tin mẹ mình thật sự có thể không nhận đứa con trai duy nhất này!
“Năm đó anh hai mất sớm, giờ chị cả cũng khó lòng quay về, bên cạnh mẹ chẳng phải chỉ còn mình con là con ruột hay sao? Mẹ nhất định phải cho con cơ hội được phụng dưỡng mẹ!”
Chu Vân khó nhọc đưa tay ra, khẽ xua xua: “Không cần đâu, Tiểu Kiệt chúng nó có thể nuôi sống tôi, lo ma chay cho tôi, anh tự lo cho bản thân cho tốt là được rồi.”
“Mẹ! Con trai mẹ còn ở đây mà, sao lại để cháu trai lo liệu cho mẹ?” Hứa Minh Lương cảm thấy mẹ mình thật cố chấp, có con trai không cần lại muốn cháu trai? Chẳng qua là vì ba đứa Tiểu Kiệt là con của anh hai thôi!
Hứa Minh Viễn chết rồi mà vẫn thêm phiền cho ông ta!
“Anh hai mất lâu rồi, mẹ, mẹ còn chưa chịu nhận đứa con trai này sao? Mẹ vẫn luôn cảm thấy con không bằng anh hai đúng không! Con tiếp quản công việc của bố, anh hai tự thi vào nhà máy dệt bông làm việc đâu ra đấy, nhưng rồi sao chứ. Ai bảo anh ta lại đi lấy phải người vợ không ra gì còn gây thù chuốc oán với người khác. Hôm nay nếu Tiểu Kiệt mà ở đây thì con cũng phải nói cho rõ, lấy vợ phải lấy người hiền thục, sau này đừng có mà hối hận!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT