"Chị cũng đang giục anh ấy đấy." Lương Bảo Anh cũng lo lắng, dù thế nào đi chăng nữa cô vẫn đang chờ chồng đến đón. Chưa kể, Mộng Mộng cũng sắp đến tuổi đi học, không thể để chậm trễ việc học của con được.
"Chị đã hạ quyết tâm thì phải giục anh ấy nhiều vào, nếu không..." Thôi, Lương Bảo Trân cũng không nên nói ra những lời này: “Tóm lại chị phải xác định rõ ràng, em nghe nói có những nơi sau khi thanh niên trí thức trở về thành phố lại kết hôn mới ở trên ấy, chị, chị phải sáng suốt lên. Tiền lương của anh ấy mấy tháng nay có gửi cho chị không?”
"Có gửi, mỗi tháng mười đồng, sau này anh ấy thành nhân viên chính thức rồi sẽ gửi mười lăm đồng." Chính vì thế mà Lương Bảo Anh mới tin tưởng Tống Kiến Quốc như vậy. Nhưng tình trạng xa cách lâu dài thế này khiến cô không khỏi lo lắng, nhất là khi họ chưa có hôn thú ràng buộc.
“Chị cũng phải nhanh chóng lên, đừng để anh ấy giấu giếm rồi lỡ dẫm, hay là hôm nay đến nhà họ một chuyến. Dù thế nào cũng phải nói rõ ràng, nếu không cứ chờ đợi hết năm này qua năm khác thì biết đến bao giờ?”
Kỳ thực chuyến Lương Bảo Anh lên thành phố lần này đã thông báo trước cho Tống Kiến Quốc rồi, dù sao gặp nhau ở thành phố cũng tiện hơn, không ai quen biết mình. Không như ở quê, Tống Kiến Quốc lén lút về một chuyến còn phải tránh né người khác.
“Hôm qua chị có gọi điện cho anh ấy, hẹn trưa nay gặp ở cổng nhà máy nước giải khát.”
Lương Bảo Trân vẫn chưa hết thời gian ở cữ nhưng hiện tại nhà mẹ đẻ có việc, Chu Vân dù không muốn ngăn cản nhưng vẫn dặn dò cô phải cẩn thận, đừng va chạm hay bị lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT