“Sao lại không có mặt mũi? Dù thế nào, Tiểu Hổ Tiểu Long đều là con trai tôi!”
“Bố, bố còn biết chúng con là con của bố sao? Vậy thì bố buông tay ra, Tiểu Hổ lạnh cóng hết cả người rồi.”
“Chu Quốc Bình, dù sao thì anh cũng phải mặc áo khoác cho Tiểu Hổ trước đã, trời lạnh như vậy nó chỉ mặc mỗi một chiếc áo len, anh tự nhìn xem nó lạnh thành cái dạng gì rồi kìa!” Lương Bảo Trân từ trên ghế sofa nhà Lưu Niệm Hoa tìm thấy áo khoác của Tiểu Hổ, cầm đến muốn mặc áo cho Tiểu Hổ trước.
Tiểu Hổ bị gió tuyết thổi, áo len mỏng manh làm sao so được với áo khoác bông, nó lạnh đến run rẩy muốn mặc áo khoác!
Nhưng Chu Quốc Bình ôm con trai lùi về sau mấy bước, cảnh giác nhìn Lương Bảo Trân: "Lúc mặc áo cho con trai tôi, mọi người muốn nhân cơ hội cướp Tiểu Hổ về đúng không? Đừng tưởng tôi không nhìn ra ý đồ của mọi người. Hôm nay tôi nhất định phải đưa Tiểu Hổ đi!”
Bản thân anh ta đã trắng tay, nhưng con cái là máu mủ của anh ta, điều này vĩnh viễn không thể thay đổi.
“Bố ơi hu hu, con lạnh! Con lạnh quá!”, nước mũi Tiểu Hổ chảy ra, tai và má đều đỏ ửng, run rẩy khóc lớn: "Con lạnh!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT