Ở trong nhà có thể sưởi ấm, sưởi cho đôi bàn tay nhỏ bé ấm áp, cậu bé vùng vẫy muốn chạy về phía nhà mình.
“Bố!” Tiểu Long là anh lớn, nó có thể phân biệt được rất nhiều chuyện, ví dụ như lúc này bố nó không biết điều: "Tiểu Hổ sắp cảm lạnh rồi.”
“Sang chỗ bố sẽ không lạnh nữa, có thể chắn gió!”
“Chu Quốc Bình, con cái lạnh như thế, anh còn muốn dẫn chúng nó ra ngoài hứng gió?” Chú Vân nhìn không được, cái người này miệng lúc nào cũng nói muốn dẫn con đi ăn Tết muốn mua kẹo, nhưng con cái bị lạnh không quan tâm.
“Đây là chuyện nhà tôi, mọi người xen vào làm gì?” Chu Quốc Bình biết chuyện xấu của mình đã bại lộ từ lâu, người trong đại tạp viện đều biết rồi. Anh ta cũng mặc kệ, liền trở mặt với những người hàng xóm tốt bụng này.
“Nếu anh thật lòng thương con thì cho Tiểu Hổ vào nhà sưởi ấm trước đi, cứ thế này thì thằng bé bị cảm mất.” Lương Bảo Trân đứng hơi mỏi, liền vịn bụng nói.
Tiểu Hổ bỗng dưng hắt xì hơi liên tục ba cái, mếu máo nói: "Bố, con lạnh! Con muốn sưởi ấm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play