"Còn chơi nữa không?" Hứa Thịnh Kiệt nhìn hai đứa em bại tướng, khuỷu tay chống lên bậc đá hơi cúi người, cánh tay gầy gò trông rất khỏe khoắn.
"Bắt nạt người khác!" Hứa Thịnh Vĩ chuẩn bị đi tìm cứu binh, cậu không tin, một mình không bẻ tay lại được anh cả thì một đám người còn không được sao? Trong đại tạp viện có nhiều trẻ con, mọi người thay nhau lên.
Một hai ba bốn... một đám trẻ con trong đại tạp viện xếp hàng lên, tất cả đều thảm bại. Trước kia Hứa Thịnh Kiệt ở trong quân đội thường gặp chiến sĩ trực tiếp bẻ tay so tài, anh có chừng mực, chỉ dùng ba phần sức để chơi với đám trẻ này.
“Ôi, Hứa Thịnh Vĩ, anh cả của cậu lợi hại quá.”
“Không được không được, phải tìm người thắng được anh cả!”
Hứa Thịnh Nhã nhìn quanh một vòng, ở đầu ngõ có không ít người đang đi dạo, lăn vòng sắt, đuổi bắt nô đùa, còn có những người lớn đang nói chuyện phiếm. Bà nội Chu Vân cũng ở gần đó, không biết đang nói gì với dì Lý.
Lương Bảo Trân đứng bên cạnh xem một lúc, chỉ thấy Hứa Thịnh Kiệt này quá xấu xa, sao lại thích bắt nạt trẻ con như vậy. Cô luôn cổ vũ cho bọn trẻ nhưng bọn trẻ và Hứa Thịnh Kiệt chênh lệch sức mạnh quá lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play