"Lương Bảo Trân." Đổng Giai Yến cúi đầu nhìn bộ quần áo vải thô trên người, giọng nói cũng trầm xuống không ít.
Lương Bảo Trân không định để ý đến cô ta, thậm chí còn không muốn liếc mắt nhìn, mặc dù lúc này bộ quần áo lam lũ của Đổng Giai Yến khiến cô khá tò mò.
“Lương Bảo Trân, có phải cô đang cười nhạo tôi trong lòng không?”
Đổng Giai Yến chặn người lại, oán trách nhìn Lương Bảo Trân, cô ta chỉ cảm thấy chắc chắn là như vậy! Bây giờ Trần Tư Minh đã xảy ra chuyện, bản thân cô ta cũng từ một người vợ của chủ nhiệm phòng mua sắm mà mọi người ngưỡng mộ, con dâu của giám đốc nhà máy trở thành một trò cười. Chồng mình phải đi cải tạo, thật là mất mặt.
Cô ta thậm chí còn không dám về thôn Đại Miện, chỉ sợ bị người ta cười chê coi thường nhưng, người mà cô ta không muốn bị coi thường nhất chính là Lương Bảo Trân!
"Hôm nay nếu cô không xuất hiện, tôi cũng sắp quên mất cô là ai rồi." Ánh mắt Lương Bảo Trân bình tĩnh, giọng nói nhàn nhạt, nói xong câu này liền đi vòng qua Đổng Giai Yến mà đi.
Người này vậy mà lại luôn phớt lờ mình! Đổng Giai Yến tức tối, nhìn theo bóng lưng Lương Bảo Trân rời đi, cô ta siết chặt chiếc rương mây đựng đồ trong tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play