"Vâng, đều tại con không tốt, còn khiến bố mẹ phải đi chịu ấm ức." Lương Bảo Anh chỉ muốn sống yên ổn ngày tháng của mình, nếu không có chuyện gì thì cô cũng chẳng muốn lên nhà chồng: “Mẹ à, mẹ nghĩ mà xem, nhà mình ít khi lên phố, lấy đâu ra chuyện để mà ấm ức chứ?”
Đây cũng là điều khiến Tống Xuân Hoa có chút hài lòng, ít nhất Bảo Anh ở nhà chồng cũng coi như có chút lợi lộc.
Thế nhưng, đợi Tống Xuân Hoa ra khỏi nhà, Lương Bảo Anh thấy chồng mình là Tống Kiến Quốc trở về, cô vừa muốn kể chuyện hôm nay lên nhà anh trai thì nghe thấy Tống Kiến Quốc trầm giọng nói: “Bảo Anh, chúng ta ly hôn đi.”
"Ly hôn?" Lương Bảo Anh như bị hai từ này đập cho choáng váng.
Nửa năm trước Tống Kiến Quốc vì muốn trở về thành phố đã từng đề cập đến chuyện ly hôn giả, nhưng sau đó anh đã thôi không nói nữa bởi vì anh nghe lời Bảo Trân, muốn thử xem có thể khôi phục lại kỳ thi đại học hay không. Nếu được thi thì anh cũng có thể trở về thành phố.
Tống Kiến Quốc nắm tay vợ ngồi xuống mép giường, chân mày nhíu chặt, sống mũi cao thẳng. Anh ta vốn dĩ có ngoại hình ưa nhìn, lông mày rậm, mắt to, ngũ quan sáng sủa, nhưng vì làm ruộng nhiều năm nên làn da rám nắng, con người cũng trở nên thô ráp hơn. Anh ta mím môi khô khốc, nghiêm túc nói.
“Bảo Anh, không phải ly hôn thật, chúng ta ly hôn trước, đợi anh về thành phố ổn định rồi sẽ đón em và Mộng Mộng lên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play