Lương Bảo Trân còn chưa kịp hoàn hồn đã bị bác cả kéo vào nhà, bị ấn ngồi xuống ghế, rồi lại được rót cho cốc nước.
Phương Nguyệt Hà Hoa chẳng có chút ý thức là đang ở nhà người khác, ngược lại còn giục giã Lương Bảo Trân: “Bảo Trân uống chút nước đi cháu, bác nghe nói cháu đã vào làm ở nhà máy quốc doanh rồi, thật là giỏi giang, có tương lai.”
“Tiểu Hứa, cậu cũng ngồi đi, hai đứa đều là người có công việc, giờ này mới tan làm phải không. Bác đã giúp bà đã làm cơm xong, bây giờ có thể ăn được rồi.”
Sao nhà bác cả lại vào thành phố? Còn tìm đến tận nhà mình nữa chứ.
Lương Bảo Trân đặt cốc nước xuống, lên tiếng trước: “Bác cả, sao mọi người lại đến đây ạ?”
Lương Chí Khánh không chấp nhặt với cháu gái mình, người ta vào nhà đến tiếng chào hỏi cũng không có, không biết Lương Chí Cao dạy dỗ con cái kiểu gì. Nhưng lúc này nhà ông ta đang cần nhờ vả người ta, nên dĩ nhiên là không thể chấp nhặt quá nhiều: “Chúng ta đặc biệt đến thăm cháu đấy.”
Thăm mình? Lương Bảo Trân nhịn không được muốn trợn trắng mắt, sợ là không có ý tốt rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT