Dù đã liên tiếp được ăn ngon, uống đủ trong vài ngày qua, nhưng thân thể Đường Minh vẫn không hề tăng lên chút thịt nào.
Đường Minh hiểu rằng để cơ thể hồi phục, chỉ có thể chờ cho các đốm Tử Sắc Ban biến mất hoàn toàn. Vì vậy, cậu yên tâm tận hưởng việc ăn uống, không quá bận tâm. Tuy nhiên, Đường Thiên Lam, mỗi lần nhìn thấy thân hình gầy gò của cậu, lại không khỏi tự trách và bất lực.
“Minh Minh mỗi ngày đều ăn nhiều đến vậy, sao cơ thể vẫn không tăng thêm chút nào được chứ?” Đường Thiên Lam thầm nghĩ.
Sáng ngày 26 tháng 2,
Khi những tia nắng đầu ngày vừa ló rạng, Đường Minh lên tiếng: “Thiên Lam, hôm nay chúng ta lên núi đi. Xem những cây ăn quả thế nào rồi, nếu có cây nào khô héo hay quả mầm không phát triển, thì nhổ bỏ luôn.”
Đường Thiên Lam gật đầu đồng ý, cũng đã vài ngày rồi họ chưa lên núi kiểm tra. Anh đứng dậy, mặc quần áo xong liền quay sang giúp Đường Minh mặc đồ. Với dáng vẻ chu đáo, giống hệt hình tượng “bạn trai tốt nhị thập tứ hiếu” khiến Đường Minh không khỏi ngượng ngùng. Dù cả hai đều ngầm hiểu tình cảm dành cho nhau, nhưng chưa ai chủ động thổ lộ.
Từ ngày phát hiện Đường Minh gầy đi trông thấy, Đường Thiên Lam luôn cẩn thận chăm sóc cậu từng chút. Mọi việc nhỏ nhặt, chỉ cần có thể làm, anh đều giành làm hết. Giống như sáng nay, dù Đường Minh hoàn toàn có thể tự mặc quần áo, nhưng vì còn mơ màng buổi sáng nên hơi chậm chạp. Đường Thiên Lam vẫn kiên nhẫn đến giúp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play