“Đúng là rất đói bụng, nhưng chúng ta vừa mới ăn cơm xong không lâu mà.”
Giữa trưa, anh đã ăn rất no.
Đường Minh cố gắng đổi đề tài: “Trước tiên cho hai cái tiểu gia hỏa này ăn chút thịt đi. Sau khi dài ra những đốm tím, chúng có vẻ trở nên ăn uống dữ dội... Nhìn bọn chúng, trông đói lả cả rồi…”
Thực ra, bản thân cậu cũng đói cồn cào, rất muốn ăn ngay lúc này. Nhưng quan trọng hơn, cậu muốn Đường Thiên Lam gạt bỏ ý tưởng xử lý lũ chó con và cả hai con Giác Điêu.
Đường Thiên Lam cầm khối thịt, đút cho hai con Giác Điêu nhỏ. Anh biết Đường Minh đang cố chuyển sự chú ý của anh. Từ ánh mắt của Đường Minh, anh có thể thấy cậu thật sự rất yêu quý những sinh vật nhỏ này.
Khi nhìn vào gương mặt của Đường Minh, lần đầu tiên Đường Thiên Lam cảm thấy vẻ ngoài của cậu vượt mức bình thường, thậm chí là hấp dẫn. Trước đây, cùng lắm anh chỉ cảm thấy việc sống cạnh Đường Minh thật dễ chịu và thoải mái. Có lẽ sống cùng cậu không phải là ý tưởng tệ.
Nhưng lúc này, lần đầu tiên anh cảm nhận được cảm giác trái tim đập loạn nhịp vì cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play