Nghĩ lại, lời mời vừa rồi là do chính Đường Minh đề xuất. Nếu giờ cậu rút lại, chẳng phải sẽ rất mất mặt sao?
Đường Minh không hiểu tại sao mình lại hành động như vậy. Bình thường, cậu không bao giờ nói chuyện thoải mái với người lạ như thế. Có lẽ là do sắc đẹp làm mờ lý trí? Thôi thì lần này cậu quyết định tin vào trực giác của mình.
“Được rồi… Vậy chờ truyền dịch xong, tôi sẽ đưa anh về nhà. À, anh chỉ mặc mỗi bộ quần áo mỏng thế này thôi sao? Có lạnh không? Tôi sẽ đưa khăn quàng cổ của tôi cho anh. Dù sao tôi mặc nhiều, không sợ lạnh.”
Đường Thiên Lam, sau khi ăn xong một tô lớn hoành thánh nóng hổi, cả người đã ấm lên. Tuy nhiên, anh không từ chối lòng tốt của Đường Minh. Anh nhận lấy chiếc khăn quàng cổ và đặt nó trên đùi. “Cảm ơn. Đợi lát nữa ra ngoài, tôi sẽ quàng lên.”
Đường Minh gật đầu, “Vậy tốt rồi. Anh cứ ngủ một lát đi. Truyền dịch xong chắc mất khoảng hai tiếng. Đến giờ tôi sẽ gọi anh.”
Đường Thiên Lam khẽ mỉm cười, “Được, vậy tôi ngủ một chút.”
Khi thấy Đường Thiên Lam nhắm mắt lại, Đường Minh mới xoay người, tay đặt lên ngực mình. Tim cậu đập loạn nhịp. Có lẽ cậu đã phải lòng người đàn ông này ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nếu không, tại sao chỉ cần nhìn thấy nụ cười của anh ta, trái tim cậu lại rộn ràng đến vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play