Đi xa một đoạn, Hạ Trúc mới buông tay áo Thu Cúc.
Thu Cúc ngoái lại nhìn Đông Mai, thấp giọng: "Trước giờ sao ta không phát hiện Đông Mai tham vọng thế?"
Hạ Trúc hạ giọng: "Mỗi người có tính toán riêng, ngươi không lanh lợi, chỉ cần làm tốt bổn phận là được. Xuân Lan thẳng tính, giờ chỉ muốn được tiểu thư trọng dụng. Đừng thấy tiểu thư lười biếng, nàng ấy rất thông minh, Xuân Lan sớm muộn gì cũng bị tiểu thư dùng làm công cụ."
"Thế ngươi thì sao?" Thu Cúc nhìn nàng ta: "Ngươi biết chữ, lại thông minh, ngươi tính thế nào?"
Hạ Trúc trầm mặc một lúc: "Ta còn phải xem thêm. Trước, lời ta nói với tiểu thư muốn noi gương Anh Cô không phải giả. Phụ thân ta biết chữ, nhưng đến giờ vẫn là tiện tịch. Ông là tiện tịch, liên lụy cả ta và đệ đệ cũng là tiện tịch."
Thu Cúc hiểu ý nàng ta: "Ngươi muốn thoát khỏi thân phận nô tỳ?"
Hạ Trúc "ừm" một tiếng, nhìn Thu Cúc: "Ngươi không muốn sao?"
"Có chứ." Thu Cúc thành thật gật đầu: "Nên ta định hầu hạ tiểu thư cho tốt."
Nhìn vẻ thật thà của nàng ta, Hạ Trúc cười xoa đầu: "Nghĩ thế cũng không sai, làm việc đi."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play