Vừa vào Hoàn Địa, đoàn người đã có người tiếp ứng. Đổi xe ngựa xong, họ thẳng tiến đến bến đò Mã Yên Sơn qua sông, sau đó nhanh chóng tới Trừ Châu.
Nhìn dòng nước cuồn cuộn và bờ sông ngày càng xa, Trì Hề Ninh biết mình thực sự đã rời đi rồi.
Nàng thu tầm mắt, quay sang thấy Tề Hạo đang nhìn mình chằm chằm.
Trong đôi mắt phượng ấy có trân trọng yêu thương, nhưng cũng ẩn chứa sự soi xét. Nàng giật mình vội nói: "Gia, tiểu nữ chỉ nhìn lướt qua thôi, không hề lưu luyến gì, thật đấy!"
Tề Hạo "ừ" một tiếng, giơ tay ra: "Lại đây."
Trì Hề Ninh bước đến bên, để hắn kéo vào lòng, ngoan ngoãn cho hắn vén tóc mai.
Hắn khẽ nói: "Nàng ở Giang Nam lâu như vậy, có chút lưu luyến cũng phải. Nhưng nàng được phép nhớ đồ vật, nhớ tiền bạc, chứ không được nhớ người. bổn vương không muốn hoàng huynh mang tiếng hôn quân, càng không muốn nàng bị gọi là Đát Kỷ, hiểu chưa?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT