Tiểu Chu muốn về ký túc xá, Lục Nùng gọi cậu ta lại, để cho cậu ta ở lại lầu Tiểu Hồng ăn xong lại đi.
Tiểu Chu liếc nhìn Bùi Tịch An, do dự không quyết định, theo lý thuyết cậu ta chỉ là một nhân viên cảnh vệ nhỏ không nên ăn cơm chùa ở nhà thủ trưởng, như vậy là không hiểu chuyện.
Nhưng phu nhân thủ trưởng tự mình mời ở lại ăn cơm, phải cho mặt mũi đúng không? Tiểu Chu cười hì hì không từ chối nữa, giúp mẹ Ngô bưng đồ ăn lên bàn, sau đó kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Bùi Tranh, cậu ta đã sớm thèm tay nghề nấu ăn của mẹ Ngô rồi.
Cuối cùng Mẹ Ngô đi ra khỏi phòng bếp, bưng cho mỗi người một chén canh gà, đau lòng nói: “Làm việc đến hơn nửa đêm ai cũng không chịu nổi, nhanh một chén canh gà bồi bổ đi. Cậu, chén này là tiểu thư cố ý dặn dò tôi làm đó.”
Mẹ Ngô đặt chén canh gà lớn nhất trước mặt Bùi Tịch An , một cái chén to, canh gà nóng hôi hổi phía trên còn có cẩu kỷ màu đổ trôi nổi lơ lửng.
Là phong cảnh mà chén canh gà khác không có.
Bùi Tranh và Tiểu Chu đồng thời cúi đầu nhìn cái chén canh gà vừa nhỏ vừa ít vừa không có cẩu kỷ, một giây tiếp theo đồng thời ngẩng đầu nhìn chén canh gà vừa lớn vừa nhiều vừa có cẩu kỷ của Bùi Tịch An. . .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play