Mà bây giờ, cậu đang chứng minh bản thân, chứng minh cậu chưa bao giờ chỉ nói suông.
Bùi Tịch An gật đầu: “Không tệ.”
Bùi Tranh vui vẻ thấy rõ, thần thái phấn chấn ưỡn ngực với Lục Nùng, cực kì đắc ý.
Lục Nùng: “??” Đắc ý với tôi làm cái gì? Tôi cũng có phải anh chị em tranh giành sự chú ý của cha với cậu không.
Trên đường trở về, Bùi Tranh như mở máy hát, trò chuyện về các loại vũ khí nóng, trò chuyện về tình hình quân sự quốc tế với tiểu đội trưởng Vương ở phía trước (thể theo yêu cầu mãnh liệt của tiểu đội trưởng Vương, xe jeep đã được nhường cho anh ta lái).
Lục Nùng và Bùi Tịch An ngồi ở đằng sau, tay của hai người vẫn nắm lấy nhau, hai người tiểu đội trưởng Vương và Bùi Tranh sống sờ sờ làm như không thấy việc này, ánh mắt không hề liếc nhìn về hướng kia, không hổ là chiến hữu tốt, con trai cả tốt của Bùi Tịch An.
Ô tô đi trên đường bùn không bằng phẳng nên lắc lư, Lục Nùng nhớ tới ngày Bùi Tịch An đến Lý viên đón cô, lúc chân của bọn họ chạm vào nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT