Thời đại này, phần lớn con người đều xấu hổ khó mở miệng về tình và áo, họ nói ái tình và tình nghĩa cách mạng làm một, cho rằng cùng chung chí hướng mới đúng; còn có một bộ phận người lấy vợ sinh con, lập gia đình kết hôn là lẽ bất di bất dịch, tình yêu không tham dự trong đó, cái gọi là ái tình dường như chỉ là khóc gió than mưa của phần tử trí thức.
Không ngờ một người lính như Bùi Tịch An, xem ra giống như đã từng nghiêm túc nghiên cứu về tình yêu, ấn tượng rập khuôn quả nhiên không thể chấp nhận được.
Nhưng câu trả lời này vừa hay đụng phải chỗ ngứa của Lục Nùng, là một hải vương, Lục Nùng chỉ muốn nói một câu: Đừng yêu tôi, không có kết quả đâu.
Thái độ của Lục Nùng đối với tình yêu chính là mớ bòng bong, ở hiện đại là mớ bòng bong, đến thập niên sáu mươi vẫn là mớ bòng bong, đây cũng là nguyên nhân tuy cô thèm thuồng thân thể Bùi Tịch An nhưng vẫn không dám trêu chọc anh.
Tuy cô hâm mộ hôn nhân của cậu mợ, nhưng không tin tưởng đối với người khác, quan trọng nhất là không tin vào chính mình, sợ lảm tổn thương tấm chân tình của người khác.
Bùi Tịch An nói anh không tin tình yêu, ôi, thế này cũng rất tốt.
Đến lúc đó mỗi người bọn họ giữ sự thật lòng, luôn luôn tỉnh táo, nói không chừng qua mười năm hai mươi năm chán ngán rồi sẽ xa cách, còn có thể mỗi người phát triển mùa xuân thứ hai, không vướng víu tình cảm, chia tay cũng sảng khoái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT