Lục Nùng cười gượng gật đầu, Bùi Tịch An cũng hiếm khi lộ ra vẻ mặt nghe dạy bảo. Lúc này thần sắc của chị Tần mới hòa hoãn lại, sau đó không biết nghĩ đến cái gì mà liếc mắt nhìn Bùi Tịch An muốn nói rồi lại thôi, sau đó quyết định cắn răng bảo: “... Chị dâu mượn Tiểu Lục nói chút chuyện, lão Bùi, cậu không ngại chứ?”
Bùi Tịch An nghiêng người tỏ ý chị Tần cứ thoải mái.
Chị Tần kéo Lục Nùng tới, liếc Bùi Tịch An xác định anh không nhìn họ mới thần thần bí bí nói với Lục Nùng: “Tiểu Lục, em đừng trách chị dâu nhiều chuyện, chị nghe Trương Khai Bình nói, bây giờ lão Bùi nhà em đã bắt đầu uống canh bồi bổ rồi à? Có phải lần này bị thương chỗ không nên không? Chỗ chị dâu có mấy toa thuốc, ngày khác chị dâu đưa cho em nhé?”
!!
Lục Nùng: “...”
Lục Nùng nhìn về phía Bùi Tịch An một lời khó nói hết, phát hiện sắc mặt anh nứt ra trong nháy mắt, cô hoài nghi Bùi Tịch An có thể nghe thấy bọn họ nói, nhưng nhìn kỹ lại, trên mặt Bùi Tịch An lại chẳng còn biểu cảm gì, dường như mới vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.
Lục Nùng thu tầm mắt lại, khó khăn nói với chị Tần nói: “Chị ơi, không cần đâu, chỗ đó... của anh ấy không bị thương, canh bồi bổ là em đang uống, thân thể em không tốt, anh ấy chỉ thuận tiện bồi bổ thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play