Tuyên Minh Châu dừng chân nơi hành lang, Mai Hạc Đình vẫn đứng yên chờ đợi ở ngoài cửa.
Nam tử ấy đứng nơi đầu hiên, bàn chân như mọc rễ, mặc bao ánh mắt xoi xét lui tới vẫn không nhích quá nửa bước.
Ánh tà dương chếch về tây vẫn còn gay gắt, vầng sáng vàng óng rực rỡ tựa hồ không chút mờ phai, chiếu qua đôi ủng quan màu đen của hắn, đổ xuống mặt đất một cái bóng dài, đơn bạc mà tịch mịch.
Tuyên Minh Châu không quay đầu, cứ thế bước ngang qua hắn. Mai Hạc Đình mới cất giọng gọi khẽ: “Điện hạ.”
Đã mấy ngày liền không chợp mắt ngon giấc, đôi môi hắn khô nhợt như phủ một tầng sương mỏng. Hắn lấy từ trong ngực ra một chiếc hộp hoàng lê, hai tay dâng lên:
“Đây là huyết tham vương ngàn năm tuổi, đối với thân thể điện hạ có thể hữu ích.”
Nam tử mặc phi phục khẽ tiến lên một bước, như sợ quấy rầy điều gì. Đầu ngón tay lạnh lẽo hơi co lại, giọng nói vốn đã thấp, nay càng nhẹ hơn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT