Đàm Chiếu lẩm bẩm nói rất nhiều, không đòi hỏi phản hồi từ Ôn Minh Duy, anh cũng không đáp lại câu nào.
Tấm rèm vừa mở đã khép lại, căn phòng chìm trong bóng tối.
Phải mất hai tiếng đồng hồ, họ mới thoát khỏi cơn dày vò của thuốc.
Từ ngày quen biết đến giờ, chưa bao giờ họ trải qua hai tiếng đồng hồ nào dài như thế. Dường như cuộc đời bị kéo chậm lại, mọi giác quan đều trở nên nhạy bén. Hơi thở và nhịp tim của nhau đập liên hồi vào màng nhĩ, quấy nhiễu lẫn nhau khiến cả hai bứt rứt khó chịu.
Ôn Minh Duy không cựa quậy được, Đàm Chiếu dùng tay giúp anh hai lần.
Sau cùng, mệt mỏi, đau đớn và cảm giác trống rỗng sau khi thỏa mãn hòa làm một. Cơ thể kiệt sức, Ôn Minh Duy buồn ngủ thiếp đi trong vô thức, nhưng giấc ngủ chập chờn.
Ít nhất một nửa ý thức vẫn tỉnh táo. Anh cảm nhận Đàm Chiếu không ngủ, trong bóng tối lặng lẽ nhìn chằm chằm, như muốn dùng ánh mắt xuyên thủng anh, để lại vết sẹo vĩnh viễn trên người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT