Rèm cửa đóng kín, trong phòng không có đồng hồ, cảm giác về thời gian hoàn toàn mất phương hướng. Mỗi hơi thở dường như được vắt ra từ không khí, Ôn Minh Duy từ từ buông tay, ngã vật xuống giường.
"Tốt lắm, cậu không sai."
Anh châm chọc đáp một câu, bất chấp xiềng xích dưới chân, xoay người nằm nghiêng, quát Đàm Chiếu: "Cút đi, giờ tôi không muốn thấy cậu."
"Anh nghĩ anh được quyền quyết định?" Đàm Chiếu kéo mạnh anh dậy, dường như định lặp lại màn vừa rồi, đè anh xuống dưới thân.
Ôn Minh Duy lập tức cảnh giác, vừa nhấc cánh tay phải là máu đã chảy không ngừng. Nhưng Đàm Chiếu chỉ kéo anh đến mép giường, mở hộp thuốc vừa dùng khi nãy, bắt đầu xử lý vết thương cho anh.
Ôn Minh Duy cười nhạo một tiếng: "Lại giả nhân giả nghĩa cái gì? Làm như thương tích này không phải do cậu gây ra."
Đàm Chiếu làm như không nghe thấy, mạnh tay xé áo ngủ anh, sát trùng và cầm máu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT