Bôi thuốc xong, An Lâm cảm thấy như linh hồn của mình đã bị rút cạn. Tần Phong Trạch không đành lòng, liền đưa đầu chó đến cho cậu: “Xoa đi, chuyển sự chú ý một chút.” An Lâm máy móc vuốt ve đầu chó.
Đến trước cửa nhà, Tần Phong Trạch lấy điện thoại ra, mở mã QR: “Kết bạn đi, nếu cậu thấy không khỏe ở đâu thì nói với tôi.”
An Lâm lấy điện thoại ra quét mã: “Lần sau dắt chó nhớ buộc dây.”
“Ừ ừ ừ.”
Ảnh đại diện của An Lâm là một chú Samoyed cười rạng rỡ, còn ảnh đại diện của Tần Phong Trạch là Mông Mông đang cười tươi.
Tần Phong Trạch nhướn mày: “Ảnh đại diện đôi à?”
Ba Mông: Tần Phong Trạch.
Ba Mông: Ghi chú cho tôi đi.
Bên kia không có tin nhắn trả lời, có lẽ vẫn chưa vào nhà. Thật ra, An Lâm vừa bước vào cửa đã đụng ngay An Trạch đang uống nước. An Trạch thấy cả người cậu ấy lôi thôi, liền kéo đến nhìn trái nhìn phải, sau đó là một màn tra hỏi. Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, anh ấy nhất quyết muốn mua cho cậu một chiếc xe, cản cũng không được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT