Hôm sau, Lâm Nguyên cử hai chiếc xe buýt lớn đến để đón chó, đảm bảo mỗi bé đều có chỗ ngồi riêng. Trần Vi cũng đã sớm chuyển vào khách sạn Tân Nguyên để tiện cho việc huấn luyện, cô cũng không giấu nổi sự tự hào về điều này.
“Này, cậu có thể thả Bánh Bao Kim Sa nhà tôi ra được không?” Trần Vi nhìn người nào đó đang ôm chặt Bánh Bao Kim Sa, không chịu buông tay, vẻ mặt đầy bất lực.
Thời Cẩn: “Cho tôi ôm một chút đi mà! Lúc nào cậu cũng có thể ôm nó, tôi chỉ ôm một lát thôi…”
Chưa nói hết câu, Trần Vi đã ngắt lời: “Được rồi, được rồi! Ôm đi, ôm đi, thế đã được chưa?!”
Thời Cẩn vui vẻ xoa hai cái lên bộ lông mềm mại của chú chó: “Được!”
Những chú chó, được trang bị dây đeo ngực đặt riêng, lần lượt xuống xe một cách trật tự. Khi Thời Cẩn bước vào, các bé cún đã ngồi ngay ngắn trong sảnh, sẵn sàng chờ đợi.
Thời Cẩn: “Anh đã tìm đủ nhân viên và chuẩn bị xong hết chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT