Đến khi Thời Cẩn tỉnh dậy lần nữa, trời đã trưa hôm sau. Vị trí bên cạnh trống không, nhưng vẫn còn hơi ấm, chắc hẳn anh vừa rời đi không lâu. 
Thời Cẩn muốn gọi một tiếng, nhưng vừa mở miệng đã giật mình bởi chất giọng khàn đặc của chính mình. 
“A a a! Cổ họng của em!” 
Cửa phòng ngủ mở ra, Lương Dư An nghe thấy tiếng gọi nên mang ly nước ấm đến, giúp cậu ngồi dậy. 
Dù có người đỡ, nhưng cảm giác đau mỏi ở eo và đùi vẫn khiến Thời Cẩn rùng mình. Cậu uống hai ly nước thì cổ họng mới khá lên một chút. 
Lương Dư an bê một bát cháo rau củ, vừa đút một miếng, vừa chờ cậu há miệng. Ăn hết bát cháo. Thời Cẩn cảm thấy khá hơn một chút, liền thoát khỏi vòng tay “thủ phạm” rồi cuồn mình vào trong chăn. 
Lương Dư An đặt bát sang một bên, nhẹ nhàng dỗ dành cái kén chăn. Thời Cẩn vùi trong chăn, quyết tâm cho anh một đòn cảnh cáo. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play