Thật ra còn một lý do nữa mà Lâm Nhược Hi chưa nói ra.
Hôm đó là ngày cô ấy phỏng vấn thành công, vui mừng đến nỗi khi về nhà quên rút chìa khóa xe điện. Lúc chợt nhớ ra và xuống lầu, cô ấy nhìn thấy hai con mèo mà hễ thấy người là chạy kia, một trái một phải nằm bên cạnh xe của cô, như đang giúp cô trông xe.
Đợi đến khi cô ấy bước lại gần, hai chú mèo mới quay người nhảy vào lùm cây. Để xác minh, Lâm Nhược Hi còn đặc biệt tra lại camera giám sát, trong video có một ông già định leo lên xe để chạy đi, hai con mèo liền xù lông, gào rít vào cào tới tấp khiến ông ta sợ quá bỏ chạy.
Lúc đó, ngồi nhìn camera, lòng cô ấy trào dâng cảm xúc, hồi lâu không thể bình tĩnh lại.
Bình thường khi cho ăn ở chỗ này, cô ấy đã không ít lần nghe người ta nói: “Hai con đó là đồ vong ân bội nghĩa, nuôi sao cũng không thân.” Mỗi lần nghe vậy, Lâm Nhược Hi chỉ cười cười, không nói gì. Thấy hai con mèo không dám đến gần người, cô ấy sẽ đặt thức ăn vào trong bụi rậm, chỗ mà người không vào được, sau đó lặng lẽ rời đi.
Thời Cẩn thấy cô ấy đang thất thần, liền giơ tay vẫy vẫy trước mặt cô.
“Xin lỗi, tôi hơi lơ đãng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT