Thời Cẩn ngồi thẫn thờ ở cửa, nhìn trân trân vào ô kính văn phòng tầng hai đối diện của Lương Dư An.
“Anh có thể có chút tiền đồ được không?” An Lâm ngồi trong lòng Tần Phong Trạch, nhìn cậu đầy khinh bỉ: “Mới xa nhau có một chút mà đã chịu không nổi.”
Thời Cẩn nhìn cậu ấy với vẻ mặt vô cảm. Lúc này Linh Trinh bắt đầu la hét về phía Tần Phong Trạch: “Anh là chủ tịch công ty mà có thể làm việc đàng hoàng chút được không! Ba mẹ anh nuôi anh ăn học không phải để anh qua đây tắm chó! Có thể có chút chí tiến thủ không hả!”
Đang gặm xương, Tĩnh Hương bị tiếng hét làm giật mình, răng kẹt giữa khe xương: “Ưm ưm ưm ưm, ba ơi cứu con với, nó cắn con á!”
Đôn Đôn giữ chặt đầu Tĩnh Hương, cố gắng rút cái xương ra nhưng móng không đủ lực: “Ba ơi, bam au cứu Tĩnh Hương đi, khúc xương nó đánh chó nè!”
Thời Cẩn ôm lấy đầu chó, rút khúc xương ra, suýt tí nữa thì kéo luôn răng con bé. Bỗng nhiên cậu lóe lên một ý tưởng: “Ôi trời, con gái cưng của ba, răng không sao chứ? Đừng sợ, ba đưa con đi bệnh viện nha!”
Cậu ôm luôn con chó hơn ba mươi ký lên, vác ra ngoài chạy một mạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT