Tám rưỡi sáng, cả hai căn phòng đều yên tĩnh đến mức nghe thấy tiếng kim rơi. Trần Vi xoắn xuýt một hồi rồi quyết định thả hai chú chó vào. 
Bánh Bao Kim Sa dùng đầu mũi ướt nhẹp nhẹ nhàng cọ vào cánh tay đang thò ra ngoài của An Lâm. Lúc đầu An Lâm chỉ cảm thấy có gì đó ẩm ướt, rồi lại chạm vào lớp lông mềm mại, theo phản xạ liền giơ tay xoa đầu chú chó. 
Bánh Bao Kim Sa được xoa đến nheo mắt, vươn cổ ra hưởng thụ, hoàn toàn quên mất nhiệm vụ chính của mình. Cuối cùng là Tần Phong Trạch cảm thấy vòng tay mình trống không mới từ từ mở mắt ra, An Lâm đã nhào nửa người ra ngoài giường để ôm chó xoa nắn, đầu óc vẫn còn mơ màng. 
Tần Phong Trạch cong môi cười, xoa xoa đầu cậu, chờ một lát rồi mới vào phòng tắm rửa mặt. Trên đường còn không quên sờ thêm cái đầu chó nữa. Bánh Bao Kim Sa có bộ lông mềm mượt, hoàn toàn khác với lớp lông hơi thô của Mông Mông, cảm giác này thật dễ nghiện.
Lúc Tần Phong Trạch vệ sinh cá nhân xong bước ra ngoài thì Bánh Bao Kim Sa đã bị An Lâm ôm lên giường ngủ tiếp, hai “bánh bao” mềm mại cuộn tròn say giấc trông thật yên bình. 
Còn ở phòng bên kia, Hắc Báo rat ay gọn gàng, kéo phăng chăn của hai người xuống, sau đó kéo tung rèm cửa. Ánh sáng chói chang bất ngờ chiếu thẳng vào mặt khiến Thời Cẩn rúc đầu vào cổ Lương Dư An, tay ôm chặt hơn, chân cũng gác lên, rồi lại vô thức cọ cọ vào “chướng ngại vật” nào đó… 
Thời Cẩn bỗng mở to mắt, nhận ra mình vừa cọ trúng cái gì đó, mặt cậu đỏ đến mức nhỏ máu, vội vàng khẽ nhấc chân ra. Lương Dư An cảm thấy cơ thể nhẹ đi thì lập tức ôm chặt hơn theo bản năng khiến Thời Cẩn lại bị kéo về chôn trong hõm cổ anh… 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play