Bỏ qua việc Trần Vi đang cố gắng làm thân với Lương Dư An, bữa ăn này vẫn rất ngon miệng.
Sau bữa tối, hai người đi dạo ven sông để tiêu hóa. Thời Cẩn cảm nhận xung quanh, cậu nhìn cái này, ngó cái kia, muốn tìm chuyện để nói nhưng lại không biết nên mở lời thế nào.
Cuối cùng, Lương Dư An cũng phá vỡ sự im lặng, thật ra là vì sợ Thời Cẩn xoay cổ mãi sẽ gãy mất: “Cậu thường huấn luyện chó thế nào?”
Thời Cẩn: “Thật ra, chó có thể hiểu những gì chúng ta nói. Chỉ là chúng không biết những lời đó có ý nghĩa gì. Vì vậy, cần phải minh họa và biểu diễn để chúng hiểu.”
Lương Dư An: “Trước đây tôi có xem vài cách huấn luyện chó, thấy họ đánh đến mức chó bị chảy máu. Tôi cảm giác như vậy thật sự quá tàn nhẫn.”
Thời Cẩn: “Thật ra chó rất giống người. Những chú chó gây tổn thương là do bị thương quá nhiều, nên chúng chỉ đang tự vệ thôi. Tất nhiên cũng có loại chó hung dữ tự nhiên, loại này thường nghĩ rằng hành động của chúng rất ngầu. Ngoài ra còn có trường hợp bị bệnh. Anh đã từng xử lý những chú chó phát điên thế nào?”
Lương Dư An: “Tiêm gây mê để hạ chúng. Nếu không chữa được thì thường phải cho chúng an tử.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT