Tiếng hét của anh ta làm Nghiêm Tư giật mình.
Nghiêm Tư không vui nhìn sang: “Anh vui lắm hả? Miệng cũng không khép lại được?”
"Không phải..." Ma Tử tự biết mình thất thố, hậm hực ngồi lại: “Bọn họ thực sự chạy rồi? Đã lên xe à?”
Nghiêm Tư không thèm để ý đến anh ta.
Lâm Tuyên Hòa nói: “Giờ thì anh hài lòng rồi chứ? Bọn họ đã chạy rồi, chúng tôi cũng không phí sức đuổi nữa, chỉ cần ba người các anh cũng đủ để định tội. Đội trưởng Yến, chúng ta tiếp tục đi tìm phụ huynh của Tiểu Lâm và những đứa trẻ khác, cũng phải làm rõ tung tích của mấy đứa trẻ mất tích. Em không tin được bọn chúng làm bao nhiêu chuyện xấu thế này mà không để lại chút manh mối nào! Không thể nào!”
Nói xong, Lâm Tuyên Hòa liếc mắt ra hiệu với Yến Vân.
Gương mặt Yến Vân vẫn không có chút biểu cảm, nhưng khi nhận được ánh mắt của Lâm Tuyên Hòa, anh hơi gật đầu đáp lại, sau đó đứng dậy: “Đi, xem thử đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT