Ngay sau đó, cô đập mạnh xuống bàn, lớn tiếng quát: “Anh còn dám chối? Những vết thương trên người bọn trẻ đều rất gọn gàng, rõ ràng là do con người cố ý gây ra! Ý anh là, trước đấy gia đình đã làm hại chúng, rồi mới vứt bỏ chúng sao?!”
Trong khoảnh khắc, Ma Tử hoảng hốt, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh lại: “Cũng không phải là không có khả năng đó, chúng tôi chỉ là có lòng tốt nên mới gặp bọn trẻ.”
"Nếu anh cứ khăng khăng như vậy, tôi cũng chẳng làm gì được." Lâm Tuyên Hòa đặt bút xuống: “Chúng tôi đã liên hệ với gia đình của Tiểu Lâm. Đợi họ đến, chuyện bọn trẻ bị bỏ rơi thế nào sẽ rõ ràng thôi.”
Ma Tử co rụt vai lại: “Dù sao thì chúng tôi cũng có ý tốt mà.”
"Anh có thể chịu được, nhưng không biết hai người kia có chịu nổi không." Lâm Tuyên Hòa cười nhạt: “À, đúng rồi, các anh còn có hai người bỏ trốn nữa, đúng không? Không biết hai kẻ đó sẽ phản ứng thế nào khi biết ba người các anh bị bắt. Nhưng cũng không sao, mấy năm nay các anh kiếm được không ít tiền nhỉ? Giờ ba người bị bắt, hai người kia cũng có thể chia thêm một phần đấy.”
Ma Tử không nhịn được mà liếc nhìn Lâm Tuyên Hòa: “Cô đừng có ly gián chúng tôi.”
Lâm Tuyên Hòa chỉ cười: “Ly gián ư? Lòng người vốn dĩ như thế, cần tôi phải ly gián sao? Nói về tội trạng của các anh đi, đã hại bao nhiêu đứa trẻ? Cậu bé từng sống cùng Tiểu Lâm có phải đã bị các anh giết không? Chỉ riêng những tội này thôi… Tôi thực sự lo lắng cho anh đấy. Nếu có tình tiết lập công thì chắc còn giữ được mạng. Nhưng mà, anh đã cứng rắn như vậy rồi, chắc là sẽ không bán đứng bọn họ đâu nhỉ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play