Yến Vân cắn chặt môi, một lúc lâu sau mới lên tiếng, giọng nói đã run rẩy: “Cậu nên hiểu rõ làm gì là có lợi nhất cho cậu, Tiết Tự Lập, tôi không bắt cậu ngay tại chỗ, đã là rất nể mặt cậu rồi. Nếu cậu còn động đến Tuyên Hòa…”
Tiết Tự Lập đã hiểu ra.
Anh ta cười khổ một tiếng, nói: “Bao nhiêu năm rồi, sao cứ nhất định phải điều tra nó? Không đúng, phải nói là, tại sao hai đứa nhãi con đó lại cứ phải đào xác lên? Điên thật rồi, thật sự điên rồi, mọi thứ tốt đẹp đều bị hủy hết!”
Lâm Tuyên Hòa bước vào phòng của Tiết Tự Lập sau mười phút.
Anh ta đồng ý tự thú và hợp tác điều tra.
“Người giết người là tôi, vứt xác cũng là tôi. Tôi thích Tân Nhu, tôi muốn mãi mãi ở bên cô ấy, nên đã nghĩ ra cách này. Tôi muốn giữ Tân Nhu mãi mãi bên mình, chỉ cần tạo ra vài vụ mất tích… thì không ai sẽ nghĩ rằng sự mất tích của cô ấy có liên quan đến tôi. Nhưng những thi thể của các cô gái đó không thể không xử lý, để tránh xương trồi lên, tôi chỉ có thể lóc thịt ra… Tất cả đều là tôi làm.”
Bùi Viễn và Lâm Tuyên Hòa ngồi ở vị trí cách xa Tiết Tự Lập một chút, còn Yến Vân ngồi ngay bên cạnh anh ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play