Nghe anh ta đã chỉ tên nói họ, Lâm Tuyên Hòa cũng không khách sáo: “Tôi nhớ không lầm, tôi còn dọn ra khỏi nhà họ Lâm trước cô ta, không biết rốt cuộc là ai chèn ép ai. Hơn nữa cô ta rời khỏi nhà không phải vì anh sao? Mọi người trong nhà không đồng ý để cô ta và lưu manh ở bên nhau nên lập tức bỏ trốn khỏi nhà, điều này chứng minh tình cảm hai người rất sâu đậm. Thế nào, hai ngươi được ở bên nhau còn không vui sao? Bây giờ chẳng phải là lúc vui vẻ nhất à?”
Dưa càng bổ càng lớn.
Tiểu Lý lấy một túi hạt dưa, không ngừng bỏ vào miệng: “Bỏ trốn vì tình yêu? Người trẻ tuổi cũng giỏi thật đấy, nhưng mà nhìn người anh em này rất quen mắt hình như mỗi ngày đều đánh nhau với người khác, cô gái, cô nên đổi bạn trai đi?”
Tiểu Lý nói như vậy, sắc mặt người trong tiệm cơm dần biến đổi.
Bọn họ sợ nhất là loại người như Tằng Trạch, dưa cũng không dám ăn nữa, lần lượt cúi đầu ăn cơm.
Cảm nhận được thái độ sợ hãi nhưng khinh thường của họ, cơn giận của Tằng Trạch lập tức vọt lên đỉnh đầu.
“Đừng nói như vậy.” Lâm Tuyên Hòa mỉm cười: “Bọn họ là tình yêu đích thực, Lâm Nhân vì Tằng Trạch cũng không liên lạc với người nhà nữa, bây giờ hẳn là rất hạnh phúc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play