Với bao thắc mắc trong lòng, Lận Vĩ cũng không còn tâm trí dạo chơi, một tay bế con, một tay dắt chó, nhanh chóng trở về nhà.
“Sao về sớm thế? Quả Quả lại làm gì à?” Nhìn thấy cháu bị bế về, Hồ Tú dở khóc dở cười, đứa trẻ này càng lớn càng nghịch ngợm.
Lận Vĩ đặt đứa nhỏ xuống đất, ra hiệu cho nó đứng yên rồi kể lại mọi chuyện, cuối cùng hỏi: “...Tạ Hạo làm nghề gì? Anh ta thích chị cả sao? Anh ta có con gái, ly dị hay gì vậy?”
Hồ Tú cũng không ngờ lại có chuyện trùng hợp thế: “Hóa ra đồng chí Tạ sống gần nhà ta à?”
Lận Vĩ: “...Thím Tú, thím bắt sai trọng điểm rồi.”
“Ồ ồ, đúng rồi, Quả Quả, bà và mẹ dặn con sao nhỉ? Những gì nói trong nhà...”
“Không được ra ngoài nói bậy!” Quả Quả lập tức đáp, rồi giải thích: “Con không nói bậy, là cậu không bế nổi con, con muốn chú Tạ bế con bay nên mới gọi là dượng cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT