Gần đây Lục Vãn cứ luôn bồn chồn không yên, Phó Tê Ngôn cũng đã nhận ra. Lúc cô lại một lần nữa ngẩn người, anh đưa tay nhéo nhẹ tai Lục Vãn.
"Sao vậy?" Phó Tê Ngôn khẽ hỏi.
Lục Vãn lắc đầu, "Không có gì."
"Còn nói không có gì?" Phó Tê Ngôn nói: "Mấy ngày nay em cứ thất thần, vừa nhìn là biết có tâm sự, rốt cuộc là sao, nói anh nghe xem?"
Anh ngồi sát lại bên cạnh Lục Vãn, khẽ đẩy nhẹ cánh tay cô, hai người lập tức dán sát vào nhau, không có khoảng cách, trông rất thân mật.
Lục Vãn trước tiên ngước mắt nhìn quanh một vòng, thấy trong nhà hàng không có ai chú ý bên này, liền lặng lẽ đưa tay xuống gầm bàn tìm lấy tay anh, đan mười ngón tay vào nhau. Phó Tê Ngôn lập tức nắm chặt lại, dùng một lực vừa phải siết chặt tay cô trong kẽ ngón tay mình, quay đầu nói: "Có phải có chuyện gì không tiện nói không?"
Đâu phải là không tiện nói, mà là cô căn bản không biết phải bắt đầu từ đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play