từ chương này mình sẽ chuyển xưng hô thành anh-em
Từ khi cô và Phó Tê Ngôn ở bên nhau, kịch bản giả hoàn toàn mất đi tác dụng, nhưng những chuyện đã từng xảy ra vẫn còn đọng lại trong ký ức.
Thật ra đôi khi Lục Vãn cũng tò mò, rốt cuộc trước khi mọi thứ bắt đầu lại là một câu chuyện như thế nào, mà lại khiến Phó Tê Ngôn đích thân viết ra thứ đó, để đưa tất cả mọi chuyện trở về quỹ đạo. Và vì sao, cô lại bị buộc phải mang tiếng xấu rời xa quê hương suốt mấy năm trời.
Lục Vãn hiểu rằng, nếu muốn biết chân tướng ban đầu, chỉ có thể tìm được câu trả lời từ Từ Tử Văn, những người khác đã không còn ký ức về câu chuyện trước khi mọi thứ bắt đầu lại.
Phó Tê Ngôn nhìn cô, đôi mắt đẹp đẽ chăm chú nhìn vào bức tranh một cách xuất thần, dường như ẩn chứa một nỗi buồn man mác. Anh không kìm được đưa tay nhéo nhẹ vành tai Lục Vãn, "Rốt cuộc em sao vậy? Em nói cái giấc mơ đó, là ác mộng sao?"
Lục Vãn thoạt tiên lắc đầu, rồi sau đó lại gật đầu, mâu thuẫn đáp: "Không hẳn là ác mộng, nhưng lại giống như một cơn ác mộng."
"Dù sao cũng chỉ là giấc mơ, quên đi là tốt nhất." Phó Tê Ngôn dùng lời lẽ khô khan an ủi cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play