Phó Tê Ngôn vì đáp lại lòng tốt của Lục Vãn, đã uống hết cả hũ sữa chua.
Ba người lại ngồi trong phòng y tế một lát, mãi đến khi Thẩm Miên Miên gọi điện thoại nói đã hỏi ra tên lớp và tên của hai nữ sinh kia, họ mới rời đi.
Chân Phó Tê Ngôn bị thương, không nên đi lại nhiều, bác sĩ Lý liền cho cậu ấy mượn tạm chiếc nạng của phòng y tế. Vừa ra khỏi cửa phòng y tế, Cố Giản Chu đã lấy điện thoại ra định gọi cho tài xế nhà họ Phó, liên hệ người đến đón Phó Tê Ngôn về nhà.
Còn Lục Vãn vẫn nhớ đến chuyện của Chung Hoài và kịch bản. Chữ trên kịch bản ai cũng không nhìn thấy, chỉ có cô có thể. Nếu cô tìm được người thứ hai có thể thấy chữ, kịch bản mới có thể rời khỏi tay cô.
Cô liền thuận miệng nói: “Vậy hai cậu về trước đi, tớ quay lại tìm Chung Hoài bọn họ.”
Phó Tê Ngôn nghe vậy ánh mắt khựng lại, giơ tay đè lại tay Cố Giản Chu đang lật danh bạ, hỏi Lục Vãn: “Cậu muốn đi tìm Chung Hoài?”
Lục Vãn không phát hiện ra điều gì, gật đầu nói: “Đúng vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT