Phó Tê Ngôn ở lại, thực sự khiến Lục Vãn an tâm hơn nhiều.
Dù rằng cô cũng không muốn vì mình mà làm lỡ cơ hội ngắm mặt trời mọc của người khác, nhưng có một người ở lại, trong căn phòng lớn như vậy bầu bạn cùng cô, cô thật sự rất vui mừng.
Đến khi phản ứng lại, cô đã lỡ nắm tay Phó Tê Ngôn một thoáng, Lục Vãn vội vàng buông tay ra, hơi nóng từ vành tai lan dần lên.
Lục Vãn ngây ngốc cười, gãi đầu nói: "Ngại quá, cậu ở lại bầu bạn với tôi, tôi rất vui."
Ánh mắt Phó Tê Ngôn dừng trên mặt cô. Có lẽ là do vừa tỉnh ngủ, nhiệt độ cơ thể còn hơi cao, khuôn mặt trắng nõn của Lục Vãn ửng lên một lớp hồng nhạt, đôi mắt phủ một tầng hơi nước, dưới ánh đèn trông long lanh.
Anh khẽ động đầu ngón tay, rồi nói: "Tôi nấu cháo rồi, muốn ăn chút không?"
Lục Vãn buổi trưa ăn không nhiều, buổi tối lại vì tâm trạng không tốt mà ở trong phòng, hơn nữa hiện tại đã hạ sốt, cũng có chút thèm ăn, lúc này quả thật đói đến bụng dán vào lưng, cô lập tức muốn xuống giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play