Ra khỏi nhà ma, anh buông tay tôi một cách tự nhiên. Khương Trà liền đi tới, ghé tai tôi thì thầm: “Vừa rồi A Lộc sợ quá nên cứ nắm đại tay ai đó rồi chạy. Cô ấy tưởng đang kéo tay mình, ai ngờ là kéo nhầm tay anh Minh Hàm. Đợi cô ấy bình tĩnh lại, anh Minh Hàm lập tức quay lại tìm cậu luôn đó.”
“Cảm ơn.” Trong đầu tôi thoáng qua một suy nghĩ chưa kịp định hình rõ ràng.
Trời đã sẩm tối, ánh đèn bánh xe quay rực rỡ cả một góc trời. Trong khi Khương Trà hy sinh hạnh phúc của bản thân để kiên quyết kéo Quý Tầm Lộc lên xe cùng mình, tôi và Tống Minh Hàm ngồi cùng một khoang xe khác.
Cô ấy thật lòng tốt với tôi, nhưng tôi lại cảm thấy có chút áp lực.
Bánh xe quay từ từ bay lên cao.
“Chu Nhan, năm nhất đại học anh từng nhận được một tin nhắn biết trước tương lai… Người chia sẻ nó cho anh, là em đúng không?” – Tống Minh Hàm bỗng nhiên hỏi.
“Sao anh biết được?” Tôi kinh ngạc không thôi, số điện thoại đó sau khi gửi tin nhắn thì chưa từng dùng lại lần nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play