Tác giả Ngu Uyển Uyển 

Ngày hôm sau, Ôn Nghi công chúa bị phát hiện đã chết tại đất phong Dụ Thành, bắt được một nhóm sơn tặc, hơn nữa bọn chúng còn thẳng thắn thừa nhận việc giết hại công chúa.

Trong buổi thượng triều, Thái Tử đã đưa ra chứng cứ mà Cố Hoàn Tri bí mật thu thập được.

Ôn Nghi từng lén thu hoạch từ các khoản thuế ở đất phong dụ thành suốt nhiều năm, từ thuế của quan viên đất phong, tiền vàng bạc hối lộ, cũng như dung túng cho sự lộng hành của quan viên.

Sự dung túng của Ôn Nghi đối với các quan viên ở đất phong đã khiến họ không ngừng lộng hành, và thậm chí cho phép việc đúc tiền giả lưu thông trong khu vực, khiến dân chúng không thể không trở thành sơn phỉ, nhân lúc nàng ta ra ngoài liền thay trời hành đạo, giết chết nàng ta.

Chứng cứ này vừa được công khai đã khiến cả triều đình chấn động, ngay cả Hoàng Thượng cũng vô cùng tức giận.

Chỉ riêng việc Ôn Nghi tham nhũng từ thuế đã đủ để bị xử tội chết, huống hồ còn nhận hối lộ, dung túng cho quan viên hành ác, để tiền giả lưu thông. Mỗi một hành động đều là tội chết.

Trong triều còn có Nhị Hoàng Tử, người có ý đồ giấu diếm che giấu sự thật.

Thái Tử đã tuyên bố rõ ràng: “Thiên tử phạm pháp cũng phải chịu tội như dân thường. Ôn Nghi đã dung túng cho các quan viên đất phong làm hại bá tánh, khiến dân chúng phải khổ sở. Chết không đáng tiếc."

Hoàng Thượng vì hành động của Ôn Nghi đã vô cùng tức giận, mắng những quan viên phản đối, đồng thời ra lệnh cho Thái Tử tiếp nhận nhiệm vụ điều tra, đi trước đến các thành trấn an dân chúng và khôi phục đời sống.

Thái Tử đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ này, củng cố lòng dân.

Cố Hoàn Tri và Thái Tử cùng lên kế hoạch đào sâu vụ việc, nhằm truy ra manh mối liên quan đến Nhị Hoàng Tử. Họ dự định sẽ buộc Nhị Hoàng Tử phải chịu trách nhiệm.

Tuy nhiên, Nhị Hoàng Tử rất cảnh giác. Ngay sau khi Ôn Nghi công khai sự việc, hắn đã cáo bệnh và không ra khỏi cửa, âm thầm xử lý mọi thứ, cố gắng che giấu mọi dấu vết để tránh bị truy cứu.

Dù vậy, sự việc của Ôn Nghi đã khiến Hoàng Thượng ngày càng lạnh nhạt với Nhị Hoàng Tử. Hắn không thể hoàn toàn thoát khỏi mối nghi ngờ.

*

Ngay sau đó, lễ cưới lớn tại tướng quân phủ đã diễn ra.

Cố Hoàn Tri không chỉ muốn làm đám cưới mà còn muốn tổ chức một cách hoành tráng.Mọi người vội vàng chuẩn bị mọi thứ, mặc dù chỉ có một thời gian ngắn để chuẩn bị.

Khi Cố Hoàn Tri chuẩn bị mặc bộ hỉ phục quý giá, Vân Vũ vẫn còn ngơ ngác. Cô cảm giác như mới chỉ đến thế giới này vào ngày hôm qua, mà giờ đây trong bụng nàng còn có cả hài tử của nam chính.

Huyền huyễn, quá huyền huyễn...

Phục Linh cẩn thận đặt chiếc mũ phượng lên đầu Vân Vũ, bộ trang phục cho lễ thành hôn đã hoàn tất.

Phục Linh nhìn nàng, ánh mắt tràn đầy kinh diễm, khen ngợi: “Phu nhân hôm nay thật sự rất đẹp, nô tỳ chưa từng thấy qua người nào xinh đẹp như vậy.”

Trước mắt là một nữ tử với chiếc mũ phượng, khăn quàng vai, và bộ hỉ phục màu đỏ rực rỡ, khiến làn da nàng càng thêm trắng nõn, đôi mắt sáng ngời.

Vì mang thai, nàng chỉ trang điểm nhẹ nhàng, với một lớp phấn mỏng, đôi má đào hồng hào, đôi môi hồng tươi tắn nhỏ nhắn, ngũ quan thanh tú, vẻ đẹp không gì sánh kịp.

Vân Vũ ngượng ngùng mỉm cười, một lúc lâu không biết phải đáp lại như thế nào. Lúc này, trong đầu nàng bất chợt có một luồng điện quét qua.

Nàng khẽ nhíu mày.

Phục Linh thấy vậy vội vàng lo lắng, tiến lên đỡ lấy tay Vân Vũ, giúp nàng ngồi xuống giường.

“Phu nhân, làm sao vậy? Có phải bụng không khỏe không?”

“Không sao đâu, chỉ là hơi mệt một chút thôi.”

Vân Vũ nhẹ nhàng đáp, vừa ứng phó với Phục Linh, vừa tập trung lắng nghe trong đầu. Quả nhiên, hệ thống Tiểu Bạch đã trở lại.

【 Ký chủ, ký chủ, là ta đây! Tiểu Bạch! 】

“Cuối cùng ngươi cũng trở lại, Tiểu Bạch.”

Vân Vũ trong đầu giao tiếp với Tiểu Bạch, “Bây giờ cốt truyện sụp đổ, ta cũng không biết phải làm gì đúng nữa.”

Nghe thấy giọng nói mềm mại của mỹ nhân ký chủ trách móc, Tiểu Bạch có chút chột dạ, cười gượng hai tiếng, rồi tiếp tục nói:

【 Ký chủ đừng lo, hiện tại cốt truyện của vị diện này đã được định sẵn, không thể sửa đổi được nữa. Chúng ta chỉ cần đi theo tự nhiên, như vậy là sẽ ổn thôi.】

“Nhưng ta là nhân vật pháo hôi trong cốt truyện, hiện giờ chưa hề làm theo kịch bản của pháo hôi, liệu có phải nhiệm vụ sẽ thất bại còn ta sẽ bị Thiên Đạo trừng phạt không?”

Vân Vũ lo lắng nói. Hệ thống Tiểu Bạch trong đầu nàng rõ ràng biết rằng đây không phải là thế giới của nhân vật pháo hôi nữa, nhưng nó hiện giờ vẫn không thể giải thích rõ ràng cho ký chủ.

【 Sẽ không đâu, ký chủ cứ làm từng bước một, không cần lo lắng về việc nhiệm vụ thất bại. 】

“ Được……”

Vân Vũ nhẹ thở ra, nhưng vẫn cảm thấy lo lắng trong lòng, nàng cảm giác có gì đó không ổn, nhưng lại không thể diễn đạt được.

Chưa kịp để Vân Vũ suy nghĩ thêm, hỉ nương đã thúc giục nàng đắp khăn voan đỏ lên.

Sau khi lễ bái đường kết thúc, Vân Vũ thật ra không thấy mệt, nàng còn có thai, thân mình cũng không được tốt, Cố Hoàn Tri thương tiếc nàng mệt.

Ngay sau khi lễ bái đường kết thúc, Cố Hoàn Tri liền sai Phục Linh đỡ nàng trở về tẩm điện. Đám khách khứa cũng chỉ nhìn nàng thoáng qua, khăn voan đỏ đã che khuất hết khuôn mặt.

Trong buổi tiệc cưới hôm nay, Nhị Hoàng Tử cũng có mặt.

Thân thích của Cố Hoàn Tri đã qua đời, tiệc cưới cũng đều là một ít thần tử reong triều, còn có những thế gia ở kinh thành.

Mọi người ngồi trong tiệc đều đã hiểu tính tình của Cố Hoàn Tri, nên không ai cố ép uống rượu với hắn. Mỗi người chỉ nói vài câu chúc mừng rồi thôi.

Cố Hoàn Tri hôm nay tâm trạng rất tốt, nên mỗi người kính rượu hắn đều lịch sự đáp lại.

“Chúc mừng Cố Tướng Quân kết được lương duyên.”

Nhị Hoàng Tử, nhân lúc phần lớn khách khứa đã rời đi, mới tới gặp Cố Hoàn Tri.

Cố Hoàn Tri không hề thay đổi sắc mặt, giơ tay chắp tay thi lễ nói: “Đa tạ Nhị Điện Hạ.”

Nhị Hoàng Tử hôm nay khí sắc có phần tiều tụy, có lẽ vì sự việc của Ôn Nghi đã ảnh hưởng đến hắn đôi chút.

Ánh mắt của Nhị Hoàng Tử dừng lại trên người Cố Hoàn Tri, nhìn bộ hỉ phục đỏ rực, chói mắt.

Nhị Hoàng Tử không thể không nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi ngoài điện, khi hắn tận mắt chứng kiến Cố Hoàn Tri và Vân Vũ thành hôn, ngay cả hắn cũng không thể nói rõ được, mới chỉ liếc mắt nhìn Vân Vũ một cái liền khiến hắn không thể nào quên được.

Hắn cảm thấy có chút ghen ghét, ghen ghét vì Thái Tử có sự trợ giúp của Cố Hoàn Tri để đối phó với hắn, ghen ghét vì Cố Hoàn Tri có thể cưới được Vân Vũ, ghen ghét vì hắn thấy Cố Hoàn Tri hôm nay quá đỗi vui vẻ.

Nhị Hoàng Tử kiềm chế cơn tức giận trong lòng, rồi nhớ đến một việc quan trọng của chính mình. Ngay sau đó, hắn lại nở một nụ cười tươi, giống hệt như những ngày xưa.

“Mẫu hậu đã chọn cho ta chính phi, ít ngày nữa sẽ đại hôn. Đến lúc đó, mong rằng Tướng Quân và Phu Nhân cùng tham dự.”

“Đó là tất nhiên.”

Cố Hoàn Tri lạnh nhạt đáp lại, rồi ngay lập tức lễ phép chắp tay thi lễ với Nhị Hoàng Tử.

“Hôm nay là ngày động phòng hoa chúc của thần, thần xin cáo lui trước.”

Sau khi hành lễ từ biệt, Cố Hoàn Tri bước nhanh về phía hành lang dài, hướng về hậu viện.

Nhị Hoàng Tử đứng lại, bóng tối bao trùm khuôn mặt hắn, nụ cười dần dần trở nên lạnh lùng. Đôi tay hắn siết chặt thành quyền.

Cứ cho hắn xuân phong đắc một thời gian đi, sau này ai thiên hạ ai làm chủ, còn chưa nói rõ được đâu.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play