“Anh tốt nhất nên ở yên chỗ đó đừng lộn xộn.” Tạ Ngưng sâu kín nói một câu, tầm mắt dừng ở bước chân đang không ngừng tiến về phía trước của hắn.

Thanh niên khỏa mạnh đâu thèm để lời cô vào tai, tâm tư vừa chuyển đã bước nhanh đến, mắt thấy sắp có thể đè được lên bả vai cô gái.

“Xuy.” Một cây kim loại lấy tốc độ cực nhanh đâm vào trong tay hắn.

Nhưng mà hình ảnh đâm xuyên qua chưa có xảy ra, đã thấy trên tay đối phương hiện lên một tầng đất dày.

Kim loại có thể chui qua, nhưng chỉ đủ lưu lại một dấu vết thật nhạt trên tay hắn.

Nhưng dù vậy, thanh niên khỏe mạnh cũng đã lắp bắp kinh hãi, trong mắt hiện lên một tia sáng kỳ dị, “Cô cũng là dị năng giả?”

Tạ Ngưng không đáp lời, trong tay chui ra bảy tám cây kim loại cứng, đồng thời phóng về phía cổ của thanh niên khỏe mạnh.

“Cô có thể lập tức điều động nhiều dị năng như vậy?” Thanh niên khở mạnh ở trần sợ hãi, dưới sợ hãi càng là vô cùng sợ hãi.

Cô gái này có phải là quá độc ác hay không, một lời không hợp liền đâm đến trên cổ người ta, nhiều kim như vậy chui vào, bất tử cũng bị làm cho chết đi?

Thanh niên ở trần khỏe mạnh liền mau chúng dùng đất bao bọc cổ mình, nhưng là vẫn muộn một bước.

Một cây kim loại bỗng nhiên hướng tới huyệt thái dương của hắn đâm tới.

“Từ từ!” Ở cửa đột nhiên lao ra một thanh niên đeo dây xích vàng lớn, trong tay bóp một đứa con gái hai tuổi đẩy ra, “Nhóc con, cô nên suy xét cho kỹ rồi lại giết. Cô giết nó, tôi giết con bé này.”

“Kỳ Kỳ, Kỳ Kỳ.” Chu Tuệ Trân nghiêng ngã lảo đảo chạy tới, liếc mắt một cái đã thấy Tạ Ngưng đang đứng ở đó, khóc lóc quỳ lạy, “Tạ tiểu thư đừng mà, cầu xin cô, đừng tổn hại Kỳ Kỳ của tôi.”

Tạ Ngưng không cảm xúc hơi nhăn lên đầu mày.

Bà chị này có phải là đầu óc có bệnh hay không?

“Thì ra là người quen.” Người nam đeo dây xích vàng nhếch miệng cười, “Tạ tiểu thư? Cô chính là dị năng giả con nhím trong miệng em họ của tôi đấy à?”

“Anh, chính là cô ta, là cô ta.” Tên đầu vàng từ trong phòng chạy ra, chỉ vào Tạ Ngưng lớn tiếng nói, “Anh, cô ta đặc biệt nguy hiểm, anh phải cẩn thận.”

Tạ Ngưng híp mắt nhìn về phía tên đầu vàng kia, nhân tiện cảm ứng trên tay hắn.

Phát hiện trong ngón tay vẫn lưu lại hơi thở của kim loại, trong lòng không khỏi vừa động.

Thử điều động kim loại này linh tinh di chuyển, đột nhiên, một cây gai nhọn nhỏ từ trong ngón tay của tên đầu vàng chui ra.

Là từ bên trong chui ra, đâm xuyên da thịt đau đớn, khiến tên đầu vàng cúi đầu rống lên một tiếng.

Ồ? Ngay cả chính Tạ Ngưng cũng ngạc nhiên, hóa ra chỉ cần cảm ứng được hơi thở của kim loại, thì dù nó đang ở đâu, cô cũng có thể điều động được nó.

Như vậy xem ra khác tốt, ở dưới người khác không biết rõ tình huống, hiệu quả dọa người rất không tệ.

Liền ví dụ như hiện tại….

“A a a.” Tên đầu vàng bị dọa nằm liệt ra đất, cả người run lên bần bật, “Đừng giết tôi, đừng giết tôi.”

Tên đầu vàng đại khái nhớ tới lời hù dọa của Tạ Ngưng lúc trước, tưởng tượng đến mảnh nhỏ kim loại sẽ chui đi rồi chạy đến trên đầu mình, sau đó đầu liền nổ tung, khiến hắn bị dọa tại chỗ tè ra.

Trên thực tế, hơi thở kim loại chỉ đang dừng lại bên dưới lớp da của hắn một tí, cũng không có tiến vào mạch máu, cho nên không có khả năng di chuyển khắp nơi.

Tên đầu vàng hoàn toàn tự làm chính mình sợ quá mức.

“Muốn sống không?” Trong mắt Tạ Ngưng không có chút ánh sáng nào, đen bóng giống như nước lặng trong hồ sâu.

Tên đầu vàng nuốt nước bọt, “Muốn!”

Tạ Ngưng liền chỉ về góc kia bảo hắn: “Lấy dây thừng ở kia trói tên này lại.”

Người nam đeo dây xích vàng nhìn thái độ bình tĩnh này của cô, không khỏi tức cười, “Cô đúng là không chút nào để ý đến mạng của đứa nhỏ này nhỉ.”

“Có quan hệ gì với tôi?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play