Cô ấy muốn tới nhà 98?
Không phải là cái mà bọn họ đang nghĩ đấy chứ?
Trong mắt Vương Tông Hiên lướt qua một tia nhạt nhẽo ý cười, quay đầu liếc nhìn người anh em đang hóa đá một cái, “Đi.”
Tên chó má Vương Hán kia, hố hai anh em hắn thảm như vậy, khẳng định không ngờ tới báo ứng đến mau như vậy chứ gì.
“Cơ Thái Hiền, hỏi cậu chuyện này.” Tạ Ngưng bước nhanh đi tuốt đằng trước, nhịn không được hỏi: “Mỗi lần lấy đồ ra từ trong không gian, cậu đều phải lao lựng như vậy à?”
Chẳng lẽ không run thì không rớt ra?
“Cũng không phải.” Cơ Thái Hiền thành thật lắc đầu.
“Lấy ra hay không không có quan hệ tới việc đó, nhưng một khi đồ vật nhét nhiều, thì phải giống như vừa rồi. Có đôi khi phải kinh hoàng mới có thể nhồi thêm đồ vào.”
Tạ Ngưng:……
“Là rất lạ lùng nhỉ? Nhưng vẫn tốt hơn là so với người không có dị năng như tôi.” Vương Tông Hiên thở dài.
“Cũng không hẳn.” Tạ Ngưng nhìn hắn một cái, “Cố gắng rèn luyện, chỉ cần xạ kích chính xác là đủ, cũng là kỹ năng hạng nhất không tồi.”
“Đừng nói, xạ kích của lão Vương nhà chúng ta chính là số một. Trước kia trong toàn bộ nhà lớn, chỉ có xạ kích của anh Sâm là vượt qua được lão Vương của chúng ta, mấy tên lâu la khác hoàn toàn không thể đánh đồng.”
“Ai là lão Vương nhà mấy người?” Mức độ Vương Tông Hiên xem thường hắn cơ hồ đã lên đến tận trời.
Tạ Ngưng liếc nhìn một cái Cơ Thái Hiền đang liều mạng nói lời hay về Vương Tông Hiên, yên lặng quay đầu.
Kỳ thật cô sẽ không hung dữ, sẽ không động một chút liền đánh người, cho nên không cần phải lúc nào cũng lấy lòng như vậy.
“Nếu các người đang không ngừng thu thập vật tư, vì sao mới vừa lại liều mạng lấy đồ muốn cứu mấy người không quá quen thân? Các người cũng không có ở cùng đội, lại còn ở trước mặt tôi lộ ra dị năng không gian.”
“Đúng nha.” Cơ Thái Hiền sửng sốt, sau đó thấp giọng kêu, “Vậy chẳng phải chị sẽ đánh chết lão Vương sao? Em sốt ruột quá, lại nói, vật tư thì có thể lại đi vơ vét, nhưng không thể trơ mắt nhìn mấy người kia, không duyên không có bị chị chặt mất ngón tay thành tàn tật được.”
“Tuy rằng tụi em không thân, nhưng tốt xấu gì cũng ở chung mấy ngày, bèo nước gặp nhau cũng là có duyên.” Cơ Thái Hiền sờ sờ cái mũi.
“Nếu như Vương Tông Hiên không có đứng gần cổng sắt như vậy, tôi chưa chắc đã bắt được anh ta.” Tạ Ngưng nhàn nhạt mở miệng.
Kỳ thật nguyên nhân chính là biểu hiện vừa rồi của Cơ Thái Hiền rất đủ dũng khí, nên Tạ Ngưng mới cho hai người này một cơ hội để hối cải làm người mới.
Suy cho cùng, dị năng giả không gian vừa bắt đầu đã có được không gian siêu lớn năm mươi mét vuông, đã được xưng là yêu nghiệt.
Nghe vậy, Vương Tông Hiên nhịn không được cười khổ: “Vẫn là vì quá khinh địch nên mới.”
Vương Hán lừa hai bọn họ, nói nhà 85 chỉ có ít người già phụ nữ trẻ em và một người khỏe mạnh, nói hai người đi qua nghĩ cứu người chỉ mất chưa tới một giây.
Là một giây bị giải quyết hết mới đúng, kia đúng là tên chó má lừa đảo….
Khi nói chuyện, ba người Tạ Ngưng đã chạy đến nhà 98, nhanh chóng vòng ra phía cửa sau.
Vương Tông Hiên và Cơ Thái Hiền vốn tưởng rằng, cô gái nhỏ sẽ giải thích sách lược tiến công gì đó, há vậy mà cô ấy một chút cũng không thèm chú ý.
“Cửa sau ba người, tôi đi giải quyết một, các người có thể giái quyết một người dư lại kia hay không?”
Hai tùy tùng hia mặt nhìn nhau, chưa đợi bọn họ kịp phản ứng, đã thấy thiếu nữ phi thường dũng mãnh dùng tay thường bẻ gãy khóa phòng trộm ở trên cửa sổ.
Hai cánh cửa sổ kia giống như cái bánh quẩy, bị cô dễ dàng một cái một cái rút xuống dưới.
“Chị em thật trâu bò.” Trong mắt Cơ Thái Hiền tản ra ánh sáng sùng bái.
Vương Tông Hiên không cách nào nhìn tên đồng đội ngu xuẩn này: “Không phải ba ba à?”
Hắn cảm giác cả đời mình cũng không có cách nào quên đi cảnh tượng tên này quỳ khóc kêu ba ba.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Tạ Ngưng ấn cửa sổ, thân mình lưu loát nhảy đi vào.
Hai người nam còn đang hút thuốc nghe được tiếng động quay đầu lại, trong thoáng chốc liền tê rần cả người.