“Ông chính là một tên bất trung giả kẻ thất bại!”
“Nói nhiều lời với ông ta nhưu vậy làm gì.” Giọng điệu Tạ Ngưng âm u, nhàn nhạt lên tiếng, “Ném một nhà ba người này xuống dưới, đừng để bọn họ lại xuất hiện trước mặt tôi.”
“Không được, Tiểu Ngưng, cháu không thể ném chúng ta xuống dưới!” Mắt kính lung lay sắp rớt treo trên mặt Tô Cạnh, vẻ nho nhã vốn có, bây giờ ở trước mặt ba đứa nhỏ, đã sớm không còn sót lại gì.
“Dượng là dượng nhỏ của cháu! Khả Hân, Thế Tuấn dượng là dượng nhỏ của các cháu! Chúng ta là người một nhà, các cáu không thể đối xử với dượng như vậy được, không thể đối xử với dượng như vậy.”
“Các người làm gì? Đừng chạm vào mẹ của tôi!” Hồ Hàm là thanh niên trẻ tuỏi, nhào qua đẩy Đầu Vàng ra, tức giận gào rống.
Hồ Phẩm Hương một tau ôm con trai Hồ Hàm, chảy nước mắt đầy uất ức, “Các người dựa vào đâu mà muốn đuổi chúng tôi đi? Chuyện gì cũng phải nói tới thứ tự đến trước đến sau!”
“Nói thứ tự trước sau với tiểu tam như bà làm gì? Mau cút đi, cút cút cút.” Tống Khả Hân túm Hồ Phẩm Hương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT