“Khả Hân, Thế Tuấn, các cháu nói chuyện cũng không cần phải khó nghe như vậy.” Vẻ mặt Tô Canh có chút không quá đẹp, nhìn chằm chằm mấy đứa nhỏ, đầy ngượng ngùng, “Vị này chính là dì Hồ của các cháu, đối với người lớn nên biết lễ phép cơ bản.”
“Chúng tôi đối với tiểu tam, còn phải chú trọng lễ phép cái gì?” Tống Khả Hân ha hả cười nhạo.
“Mày nói ai là tiểu tam hả??” Hồ Phẩm Hương vừa nghe lời này liền tức tới mức run cả người, phảng phất như bị người dẫm vào chỗ đau, gân cổ lên đỏ mặt kêu gào, “Nhãi ranh, ô ngôn uế ngữ, nói cái gì không đâu.:
“Làm sao? Làm tiểu tam còn không dám thừa nhận?” Tống Khả Hân cũng ngẩng cằm lên, khó chịu thẳng mặt với hai người, “Bà không phải tiểu tam thì ai là tiểu tam.”
“Tùy tùy tiện tiện xen vào sinh hoạt hôn nhân của cô nhỏ, làm người cũng phải có chút liêm sỉ chứ! Một nhân viên rửa chân, còn bày đặt giả vờ là bà chủ trước mặt chúng tôi. Loại phụ nữ như bà, làm như tôi không biết ấy à? Chỉ cần có lợi ích, thì có việc gì mà bà không làm được?”
“Cái loại nhân phẩm thấp hèn như bà, cũng chỉ có loại đàn ông mắt mù như này, mới có thể nhìn trúng.”
“Mày, mày, mày….” Hồ Phẩm Hương tức tới mức siết chặt ngón tay, “Tao xé rách cái miệng thối của mày!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play