Tống Hữu Ái oán trách mà liếc Tạ Ngưng một cái, “Con đó! Chính là quá nóng vội.”
Bà kéo con gái ngồi xuống bên cạnh, “Mấy thứ này chờ tới khi về lại nói cũng được, dù sao chúng ta cũng không nóng nảy.”
“Nhưng thật ra là con, có phải nên để lại vài thứ phòng thân hay không? Lúc chiến đấu, không có nhiều thời gian để con làm ra các loại vũ khí như vậy.”
Tạ Ngưng cười hì hì với bọn họ, “Yên tâm đi, con đã làm ra rất nhiều đồ cất lại rồi. Mẹ, ngày mai bọn con ngồi xe đi, trên xe còn có rất nhiều thười gian, đến lúc đó con lại làm ra một đám mới là được.”
“Tự con tính toán là được.” Tống Hữu Ái cười gật đầu với cô, tùy tay rút một thanh kiếm kim loại ra, xoay trên cao nửa vòng.
Sau một lúc lâu, nhìn chằm chằm dấu vết nhàn nhạt bị bổ ra trong không khí, kinh ngạc nói, “Ngưng Ngưng, kiếm kim loại này… Vừa nhẹ nhàng lại mạnh mẽ, không chỉ như vậy thế mà vô cùng sắc nhọn, so với những thứ mà con làm lúc trước, mẹ cảm thấy lợi hại hơn không chỉ tí tẹo.”
Chính Tạ Ngưng cũng đều có chút đắc ý, cười gật đầu, “Quả thật, con cũng cảm thấy tiến bộ hơn không ít. Bây giờ làm ra một phen vũ khí kim loại này, cũng không cần mất mười mấy giây, rất lợi hại đúng không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT