Vẻ mặt Âu Hoa Thiến bực bội, “Em hận không thể lập tức khiến cho Tạ Ngưng chết.”
“Em nghĩ cái rắm.” Hai hàng lông mày của Mẫn Thiệu Luân nhíu chặt, tuy rằng sắc mặt có vẻ vô cùng không kiên nhẫn, nhưng vẫn phải nhẫn nại mà giải thích với cô ta, “Hiện tại tòa nhà đều đã bị phong tỏa, em muốn ngược gió gây án hay gì?”
“Vậy đến khi nào chúng ta mới có thể ra tay.” Âu Hoa Thiến đầy nghi ngờ nhìn chằm chằm Mẫn Thiệu Luân, “Salem, đừng nói là anh quên lý tưởng của chúng ta rồi nhé? Lúc trước anh còn nói, nhất định sẽ lần nữa thành lập căn cứ thuộc về chính chúng ta.”
“Anh nói căn cứ Phong Hòa sẽ mãi mãi không diệt, chỉ cần chúng ta còn ở, chẳng sợ gian nan, chúng ta đều sẽ xây dựng căn cứ Phong Hòa.”
“Em câm miệng, anh nói muốn từ bỏ khi nào hả?”
“Cảm giác hiện tại anh cho em chính là muốn lười biếng sống nốt cả đời.” Âu Hoa Thiến cười lạnh nhìn hắn, “Nếu anh muốn trùng tu lại căn cứ Phong Hòa huy hoàng như lúc trước, thì vì sao tới bây giờ còn chưa ra tay?”
“Anh rõ ràng biết được, chắc chắn trên người con nhỏ kia có cái không gian siêu lớn. Nhưng đã lâu như vậy rồi, cái gì anh cũng chưa làm. Lúc trước chúng ta đã nói rõ, muốn đi bắt đám người thường của Tinh Hỏa kia…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT