Tống Tuyết sợ tới mức cả người run lên, lập tức ngã vào trong ngực bạn trai Đằng Tử Lương, khuôn mặt đều là xấu hổ và tức giận muốn chết, lúc xanh lúc trắng.
Cô ta há miệng thở dốc, vốn còn muốn khóc, chỉ là khoảnh khắc bị Tạ Ngưng ngoái đầu nhìn lại liền hoảng sợ, tiếng khóc nghẹn ở cổ hoàn toàn không phát nên lời.
Đằng Tử Lương tức muốn hộc máu kêu lên, “Tạ Ngưng, cô quá vô cớ gây rối rồi đó! Mọi người chỉ là muốn nói tiếng cảm ơn với cô mà thôi, hà tất phải nói mấy lời đau lòng đó.”
“Cô đúng là lợi hại, nhưng cô xem thường người thường như vậy, có thể thấy được nhân phẩm của không tới đâu!”
Mẹ nó, cái miệng của Tạ Ngưng này, quả thực giống như một lưỡi dao sắc bén.
Chuyên chọc vào chỗ hiểm người ta mà nói, một đao lại thọc một đao, xem hai vợi chồng căn cứ trưởng Mẫn Thiệu Luân người ta đã bị chọc tức, trực tiếp không nói nên lời rồi.
Tạ Ngưng xoay người, lạnh lùng liếc một cái, “Nếu các người có nhân phẩm, thì đã không giống hệt trùng hút máu lần lượt dán lên, không mời mà tới.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play