“Đối với bọn họ mà nói, cũng là chuyện tốt mà.”
Tạ Ngưng hơi gật đầu, quay đầu nhìn Tiểu Huy đang ngồi trên ghế gỗ nhỏ, trợn to một đôi mắt đen như mực, yên lặng nhìn chằm chằm phía thuyền cano.
Tạ Ngưng nhìn qua theo, liền thấy ông Vương đang tha thiết phát lương khô cho nhóm phụ nữ lão niên.
Tạ Ngưng thầm mắng chính mình sơ ý.
Bọn họ lăn lộn cả một đêm, lúc đứa nhỏ Tiểu Huy này mới tới, Tống Khả Hân chỉ cho nó ăn chút đồ ăn vặt, chắc chắn bây giờ đã đói bụng.
Đứa nhỏ này hẳn là đã sớm quen với việc đói ăn mặc rác, cho dù bụng đói réo ầm ĩ thì cũng sẽ không ra tiếng.
Tạ Ngưng nhanh chóng lấy một cái cơm nắm chà bông nóng hầm hập ra, cộng thêm một túi sữa đậu nành nóng, ngồi xổm xuống sờ đầu đứa nhỏ, đưa đồ qua cho nó, “Ăn đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play