Chính xác, sau khi biết rõ tác dụng của máy che chắn, Tạ Ngưng cũng cảm thấy bình thường thôi.
Nhưng chung quy là có còn hơn không, có thì cứ dùng thôi.
Đoàn người xuôi theo dòng nước ra khỏi Cô Thượng.
Tạ Ngưng móc mấy cái ghế gỗ ra để mọi người luân phiên nhau nghỉ ngơi, lúc hơn ba giờ sáng, cô dựa lưng vào gốc cây, mơ mơ màng màng có hơi ngủ.
Mãi cho đến khi bên tai truyền tới từng trận hoa nhô, mới ra sức mở to mắt.
Liền thấy một tia sáng rất nhỏ, chậm rãi ánh vào mi mắt.
Tinh thần Tạ Ngưng rung lên, tức khắc tỉnh táo lại, mở to mắt nhìn về phía Đông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play