Khuôn mặt của Ngũ thái thái đẹp như tranh vẽ, vẻ mặt thong dong, khí chất có phần giống với Ngũ gia, có một chút lạnh lùng nhàn nhạt, giống như từ chối người khác từ ngàn dặm xa, tự nhiên khiến người khác cảm thấy khó gần gũi.
Có lẽ dì Lưu đã nhìn thấy dáng vẻ kia của Ngũ gia rất nhiều lần, cho nên bây giờ nhìn thấy Ngũ thái thái tương lai cũng có dáng vẻ như vậy thì bà ấy cảm thấy hai người bọn họ có tướng phu thê.
Bà ấy nhìn Khương Chi một lúc thì cũng không cảm thấy khó gần nữa, thậm chí còn có chút thân thiết.
“Cám ơn.” Khương Chi không để ý đến ánh mắt giống như đang đánh giá của dì Lưu, cô cầm ly sữa hạnh nhân lên nhấp một ngụm, vào miệng thì có vị ngọt ngào và mang theo mùi thơm đặc trưng của hạnh nhân, vô cùng ấm áp, khiến cô cảm thấy tay chân đều ấm lên.
“Uống ngon lắm đúng không?” Dì Lưu cười hỏi, thấy Khương Chi gật đầu, trong lòng bà ấy càng vui hơn.
Trên lầu, bà Thi đang ngồi trong thư phòng, bà ấy gọi điện thoại cho từng người một.
Đầu tiên bà ấy gọi cho chồng mình, Thi Bỉnh Thiên, người nghe điện thoại là nhân viên cảnh vệ, vừa nghe thấy giọng nói của Ôn Hoa Anh thì anh ấy vội vàng gọi ông Thi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play