Dứt lời, Khương Chi đã đi thẳng đến nhà Khương Đức Hải.
Đúng lúc Điền Hoán Mai vừa bước ra tưới rau ở sân trước, bà ấy nhìn thấy Khương Chi thì vui mừng thốt lên: “Cháu gái, trở về rồi hả?”
Thật ra hai người họ cũng mới gặp nhau vào mấy ngày trước nhưng bởi vì mỗi lần nhìn thấy Khương Chi đến thì đều có chuyện tốt nên dần dần Điền Hoán Mai đã tự xem Khương Chi giống như thần tài, sự nhiệt tình của bà ấy dành cho Khương Chi còn nhiều hơn với con gái ruột của mình.
Khương Chi gật đầu nói: “Thím, chú Đức Hải có ở nhà không ạ?”
“Có, có, ông ấy còn đang ngủ kia kìa, cháu vào trong nhà ngồi!” Điền Hoán Mai vừa cười vừa nói.
Khương Chi vừa mới vào nhà thì Khương Dược Tiến đã lập tức vọt ra như một quả pháo nhỏ, vừa nhìn thấy người đến là Khương Chi, cậu nhóc cũng ngẩn người, một lúc sau mới nghi ngờ hỏi: “Dì Khương Chi, cháu còn tưởng nhà dì đã dọn đi rồi. Tiểu Qua đâu rồi ạ? Cậu ấy không đi học sao?”
Nhắc đến người bạn Tiểu Qua, Khương Dược Tiến còn bất mãn bĩu môi. Đã lâu rồi cậu bé cũng không thấy Tiểu Qua quay lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT