Cô gái trẻ kia xua tay nói: “Chuyện nhỏ này có gì phải ngại chứ, em gái của cháu sắp kết hôn, nên đưa trước một ít quà là chuyện tất nhiên, đến lúc đó còn muốn mời chú thím đến thôn Khương gia dự tiệc cưới nữa đấy, như vậy không phải sao?”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt của Lý Phượng Anh càng thêm chân thật hơn, khen ngợi nói: “Vẫn là miệng của Quế Hoa ngọt nhất.”
Người trong thôn đều như vậy, nếu gặp nhau không tránh khỏi muốn nói chuyện mấy câu.
Lý Phượng Anh đưa túi cho Diêu Mãn Thương, để ông ấy mang vào phòng bếp, sau đó quay lại bắt chuyện với cô gái kia: “Nói mới nhớ Đinh Hương cũng 18 tuổi rồi đúng không? Cũng sắp lấy chồng rồi, Quế Hoa, cháu định bao giờ sẽ kết hôn vậy?”
Trong phòng, Khương Chi nghe được cuộc nói chuyện của hai người, khẽ nhướng mày.
Quế Hoa? Đinh Hương?
Duyên phận của con người với con người thật sự là một điều kỳ diệu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT